Tìm kiếm

Thư gửi những mùi hương đã cũ

Thân gửi,

Xin lỗi em! Người tình của ta, ta đã chắc nịch là ta thương em nhiều lắm, rằng ta sẽ một mực yêu em mãi. Ta yêu em, “từng yêu” chứ, yêu những sáng cuối tuần thảnh thơi, những con phố cổ, yêu từng mùa trong năm, từng mùi hương đặc trưng, yêu cái văn hoá mùa nào thức, giờ nào món ấy. Người tình nghìn năm của ta, ta thương em nhiều. Bản chất hơi u hoài, chầm chậm và nhẹ nhàng của em cũng thấm đẫm và phản ảnh rõ trên những người con gái nơi này, nhẹ nhàng, kín đáo, với trái tim đầy tình yêu và sự hi sinh. Ít nhất là những người con gái đã đi qua đời ta.

Em – Hà Nội. Trong ta em yêu kiều và “tình” lắm, dù là trên phố Phan Đình Phùng ngập tràn lá vàng hay nơi những con phố nhộn nhịp Tạ Hiền, Lương Ngọc Quyến, em vẫn rất tình. Mỗi mùa, em đều khoác lên mình một không khí và mùi hương mà chẳng nơi đâu có được. Mùa xuân rộn ràng tươi vui với hoa đào, hoa lan, hoa loa kèn trắng. Mùa hè “nóng tính” với hoa sen, cây cỏ lau và “mùi của nắng”. Mùa thu đỏng đảnh với hoa sữa, hoa dã quỳ, cốm thơm ngọt lành và mùi của những cơn mưa để lại dư vị tuyệt vời trong không khí (bởi mỗi nơi do khí hậu nhiệt độ sẽ để lại hiệu ứng sau mưa khác nhau). Mùa đông có phần tĩnh lặng, mùa của quần áo đẹp, của những cái ôm chặt.

Ấy vậy mà, ta lại đem lòng thương ai khác mất rồi. Lần này ta không yêu thứ gì chắc chắn nữa, thậm chí tín đồ mùi hương là ta lần này còn chẳng mường tượng ra nổi mùi hương của thành phố ấy, 1 thành phố nơi xa sẽ thế nào. Lần này, ta yêu cô gái “Sài Gòn” và mùi hương của nàng. Ta phải lòng nàng theo cái cách giản dị nhưng cũng đầy bao dung. Hà Nội ơi, sau bao năm gắn bó để yêu để hiểu và để trân trọng, nay ta lại mong để hồn mình gắn bó với 1 con người, ở một nơi khác, một nơi xa lạ mà không phải với em – người tình nghìn năm. Lời cuối đành xin lỗi, vì ta còn nợ em nhiều điều hạnh phúc và cảm ơn em vì những đẹp đẽ trong đời mà em đã đem lại cho ta.

Thương nhớ,

Content and picture by EAP

———————————————

🌐 www.eap.com.vn